lưu manh đi lấy vợ

Post Views: 8.259

Bạn đang xem: lưu manh đi lấy vợ

Rating: 3.4/5. From 8 votes.

Please wait...

Chương 1: Sống lại bên trên bàn đập thai
Bàn phẫu thuật của khám đa khoa thị xã không tồn tại miếng vải vóc vô trùng, bên dưới khung người lót một số trong những lượng rộng lớn giấy má lau chùi.
Tuệ Tử miết nhẹ nhàng giấy má, cảm hứng vô nằm trong tệ, sờ thì dường như cứng tuy nhiên khi sử dụng lại rất dễ dàng nhừ vụn mủn, vi trùng vượt quá mức nguy hiểm.
Dùng loại này nhằm lót thực hiện phẫu thuật, rất có thể ko nhiễm trùng ư?
Đợi đang được, sao cảm hứng Lúc sờ lại trung thực cho tới thế nhỉ?! Tuệ Tử cởi lớn nhì đôi mắt, cô ko nghĩ về ngợi gì ngay tắp lự tát trực tiếp vô mặt mũi bản thân một chiếc.
Bốp!
Âm thanh giòn giã vang vọng từng căn chống phẫu thuật sơ sài.
Đau quá! Đây ko nên mơ!
Cô đang được sinh sống lại năm bản thân đôi mươi tuổi hạc, năm 1980!
“Nằm yên tĩnh, bác bỏ sĩ gây thích chuẩn bị cho tới rồi, chớ thực hiện tác động cho tới thời hạn tan thực hiện của bọn chúng tôi!” Nữ bác bỏ sĩ bất mãn trình bày.
Tuệ Tử ngồi dậy, người sử dụng vận tốc sớm nhất kéo quần con lên.
“Tôi ko thực hiện phẫu thuật nữa, tôi mong muốn lưu giữ đứa nhỏ nhắn lại.”
Hiện bên trên mới mẻ là đầu Đông nhộn nhịp tuy nhiên Đông Bắc đang được rét cho tới nỗi ngừng hoạt động rồi.
Bên ngoài quần lưu giữ sức nóng còn tồn tại một tấm quần len dày, phía bên ngoài quần len dày còn tồn tại một tấm quần lông, nhằm khoác được bọn chúng lên tốn mức độ siêu.
Hai vị bác bỏ sĩ thấy cô chuẩn bị sửa chạy cút thì bộp chộp đẩy Tuệ Tử cô tảo quay về bàn phẫu thuật.
“Nằm đàng hoàng ko được động đậy lung tung!”
Tuệ Tử rời khỏi mức độ giãy đạp giụa, coi cô tròn tròn là thế chứ thực rời khỏi mức độ lực cực kỳ yếu đuối ớt, này liệu có phải là đối thủ cạnh tranh của nhì bà cô già nua này.
Bị Cô bị người tao đè bên trên bàn phẫu thuật coi chẳng không giống gì con cái heo bị nhấc bổng nhì chân ngóng được tạo thịt vô cơ hội Tết Nguyên Đán.
Cảnh tượng này sẽ không hề xa thẳm kỳ lạ với Tuệ Tử.
Bởi cô thông thường xuyên ở mơ thấy cảnh tượng này nó.
Đây là chống khám xét của thị xã, điểm ác nằm mê của cô ý chính thức.
Cô bị chị gái lừa sắp tới đây đập bầu, sau thời điểm đập bầu bại cô bị nhiễm trùng kéo theo vô sinh.
Mẹ nối tiếp vì thế 200 tệ chi phí sính nghi tuy nhiên đang được gả cô cho 1 thương hiệu côn trang bị đốn mạt nhất vô thôn.
Tên côn trang bị tuy rằng rảnh rỗi tuy nhiên lại là 1 bậc thầy trong những công việc tạo ra người, mới mẻ chỉ kết duyên được một mon tuy nhiên cô đang được mang bầu rồi.
Có một hôm bụng cô nhức kinh hoàng, tuy nhiên thương hiệu côn trang bị lại không tồn tại trong nhà.
Người chị gái “tốt bụng” của cô ý đã lấy cô cho tới chống khám xét, trình bày là để giữ lại bầu, tuy nhiên sau thời điểm truyền nước cô ngủ thiếp cút, khi tỉnh mới lớn đứa nhỏ nhắn đang được không có gì nữa.
Cô tưởng rằng những bác bỏ sĩ đang được cứu vớt lấy người con của cô ý, tuy nhiên nào ngờ chúng ta lại tước đoạt đoạt cút sinh mạng của chính nó.
Con tổn thất rồi, thương hiệu côn trang bị đập nhừ khám đa khoa, tiếp sau đó bị nhốt nửa mon, cô lúc ấy cô kiêng dè hãi tột phỏng, hồi hộp kiêng dè hắn ra bên ngoài tiếp tục tấn công cô, thịt cô bản thân, thịt bản thân.
Cô chạy thục mạng xuyên suốt tối vô vào thành phố Hồ Chí Minh, tưởng rằng tôi đã bay ngoài cuộc hôn nhân gia đình chan chứa ngột ngạt và vô vọng này rồi.
Ai ngờ, sau thời điểm tách ngoài thương hiệu côn trang bị, cuộc sống thường ngày vô bao nhiêu chục năm tiếp theo của cô ý còn quyết liệt hơn hết chết choc.
Mãi cho tới Lúc bị người tao hãm sợ hãi cô mới mẻ biết, Tính từ lúc ngày cô tách cút, anh vẫn luôn luôn tìm hiểu cô.
Sau Lúc cô bị tiêu diệt, anh đã từng từng phương pháp để thay cho cô báo thù địch.
Người con trai bị cô coi như ác yêu tinh ấy, lại đó là người có một không hai bên trên toàn cầu này quan hoài cho tới cô.
Cô hoặc ở mơ thấy người con xấu số của tôi giơ tay gọi cô là u, mơ thấy thương hiệu côn trang bị nửa tối cút trộm dưa, tiếp sau đó gọi bà xã ơi em mau ăn cút này, tuy nhiên sau thời điểm cô tỉnh mới lớn lại chẳng đem gì cả, chỉ mất còn 1 mình đơn độc một mình.
Giờ phía trên cô sinh sống lại rồi, cô nên tích lại đứa nhỏ nhắn này, cô mong muốn sinh sống một cuộc sống thường ngày êm ả đềm cùng theo với thương hiệu côn trang bị.
Hai vị bác bỏ sĩ mong muốn tụt quần con của cô ý xuống, cô vung chân vung tay ko cho tới chúng ta động vô.
Khiến cho những bác bỏ sĩ mệt nhọc cho tới nỗi thở phì phò.
Đúng thời điểm hiện nay cửa ngõ cởi rời khỏi, bác bỏ sĩ gây thích nam giới lao vào, là 1 người con trai.
“Lão Lưu, mau tiêm dung dịch máu mê cho tới cô tao.”
“Ầm ĩ đồ vật gi vậy?”
“Người phụ phái đẹp này bị điên, người thân cô tao trình bày rồi, mặc dù cô tao đem xôn xao thế nào thì cũng nên lấy đứa nhỏ nhắn rời khỏi.”
“Tôi không xẩy ra điên, thả tôi ra!” Hóa rời khỏi chị gái cô là con cái quỷ ác ôn đứng sau vụ này.
Không ngờ chị tao lại dám trình bày với bác bỏ sĩ rằng cô bị điên, thảo hèn nên người sử dụng cả dung dịch máu mê, đấy là kiêng dè cô tỉnh dậy khước từ đập bầu hả!
“Sao thời điểm hôm nay lắm kẻ điên thế ko biết, vô phía trên một người, ngoài bại một người… Đừng tiếng ồn nữa, cô ko nên kẻ điên, cô là tiên phái đẹp, này tiên phái đẹp, tiêm một mũi thôi là cô được cút bắt gặp Ngọc Hoàng Đại Đế rồi, nghe điều.”
Bác sĩ gây thích một vừa hai phải gạ dành riêng một vừa hai phải trộn dung dịch, dung dịch máu mê khan khan hiếm tuy nhiên, đem biết từng nào người đập bầu đều ko được sử dụng dung dịch máu mê tuy nhiên nạo sinh sống luôn luôn, đau tới mức gào khóc thảm thiết.
Trong trường hợp cấp cho bách, Tuệ Tử đang được gọi rời khỏi thốt lên cái brand name tuy nhiên cô áp chế tận thâm thúy điểm lòng lòng xuyên suốt nhiều năm vừa qua.
“Vu Kính Đình, anh ở đâu?”
Cô ghi nhớ rõ rệt kiếp trước lúc tỉnh lại ngay tắp lự trông thấy đập vô đôi mắt cô là khuôn mặt đùng đùng sát khí của thương hiệu côn trang bị, cô chỉ rất có thể tấn công cược, kỳ vọng giờ khắc này anh đang được ở khám đa khoa.
Thấy bác bỏ sĩ gây thích chọc đầu kim vô vào ống truyền dịch, Tuệ Tử vì thế bảo đảm người con vô bụng tuy nhiên cắm vô tay bác bỏ sĩ, nhắm chuẩn chỉnh thời cơ rút ống truyền dịch rời khỏi.
Tiêm loại này vô người chắc chắn là sẽ không còn chất lượng tốt cho tới con cái.
Các bác bỏ sĩ tưởng kẻ điên vạc dịch rồi, chúng ta chia nhỏ ra tía phía ngăn cô lại.
Tuệ Tử tóm lấy hình mẫu giá bán truyền dịch, vung bừa vung phứa, dồn rất là lực nhằm hét lên:
“Vu Kính Đình! Có người mong muốn thịt đàn ông của anh ý, mong muốn anh đoạn tử tuyệt tôn phía trên này!”
Cửa bị giẫm tung, ko, là giẫm cất cánh cút luôn luôn mới mẻ trúng.
“Tao chém cả chục tám hoánh tổ tông căn nhà bọn chúng mày! Ai dám động vô đàn ông của ông thì nửa tối ông cho tới giết hại bẻ gãy đầu nó! Tiên sư cả lò cả ổ căn nhà bọn chúng mày!”
Tuệ Tử trông thấy người con trai nhảy vào chửi bươi nhiếc mắng thì trái ngược tim như được ủ rét, nước đôi mắt rơi lã chã.
Là anh, anh thiệt sự ở phía trên thật!.
Vu Kính Đình một vừa hai phải xông vô ngay tắp lự trông thấy bà xã bản thân nhằm trần một chân, white tròn tròn giống như củ cải nhỏ, bên trên con cái còn ghi lại vệt răng anh cắm vô tối qua…
Khốn khiếp nhất là vô chống còn tồn tại đàn ông!
Con ngươi hai con mắt của Vu Kính Đình đỏ lòm quạch, anh vung quả đấm lao về phía bác bỏ sĩ gây thích.
“Con u căn nhà ngươi, ngươi dám coi bà xã ông?!”
Bác sĩ gây thích liếc coi, ối giời ơi phía trên chẳng nên là “tên điên” xôn xao ở phía bên ngoài bại sao?
“Không được đánh!” Tuệ Tử ôm chặt lấy anh kể từ phía sau.
“Buông tay! Dám lấp liếm ông phía trên cút đập bầu, đợi về căn nhà tôi tính tuột với cô sau!” Vu Kính Đình bực tức trình bày.
Anh vẫn y chang kiếp trước, hung tợn mà đến mức nạt nộ người, kiếp trước Tuệ Tử kiêng dè nhất là giờ gầm của anh ý, cô ghét bỏ anh mắng chửi bên trên phố, tuy nhiên lúc này trông thấy anh, thiếu hiểu biết sao cô lại cảm nhận thấy ngọt ngào cho tới kỳ lạ.
Ngẫm nghĩ về kỹ thì anh chỉ xuất sắc quát tháo dỡ cô tuy nhiên thôi, chứ trước đó chưa từng động tay động chân, tới cả một thắp ngón tay cũng trước đó chưa từng đụng chạm vô.
“Anh tuy nhiên dám tấn công người thì tôi tiếp tục tấn công đàn ông anh đấy! Đánh qua chuyện domain authority bụng!” Tuệ Tử cảm biến được người con trai trong trái tim đang được cứng đờ người.
“Nhìn gì tuy nhiên nhìn! Tất cả tảo không còn tiếp cận tôi!” Đôi chân mỹ miều của cô ý bà xã bậm bạp căn nhà anh là của riêng biệt bản thân anh!
Bác sĩ và bác bỏ sĩ gây thích hàng loạt xoay người, âm thầm trình bày sao nhì thương hiệu điên đó lại còn cộng đồng một căn nhà nữa vậy?
“Mau khoác quần lên, khóc đồ vật gi, ko được khóc!” Vu Kính Đình thấy cô khóc thì trái ngược tim như bị cái gì bại thít lại, thủ công anh luýnh quýnh thủ công vệ sinh nước đôi mắt cho tới cô, tuy nhiên càng vệ sinh lại càng chảy nhiều.
Anh tức mà đến mức gào ầm lên với đám bác bỏ sĩ đang được teo rúm lại vì thế sợ: “Có nên những người dân tấn công bà xã tôi không?”
Các bác bỏ sĩ bị Tuệ Tử hành hung âm thầm trình bày vô lòng: Anh tâm trí loại gì và lại nhả rời khỏi được câu này vậy? Không trông thấy cô bà xã điên rộng lớn mập bại của anh ý tấn công công ty chúng tôi trở thành hình mẫu dạng rời khỏi nông nỗi gì này rồi sao? Phòng phẫu thuật đều bị cô tao đập tan không còn rồi!
“Không tấn công sao cô ấy lại khóc!”
“Đừng quát tháo bác bỏ sĩ, là vì em ghi nhớ anh quá…” Tuệ Tử ôm eo anh kể từ phía sau, nước đôi mắt tuôn như mưa.
Vu Kính Đình sửng bức, vô đầu đùng một cái xuất hiện tại một loại chữ lớn đùng: Bỏ u, bà xã bản thân bị điên rồi!
Kể từ thời điểm ngày Trần Hàm Tuệ gả cho tới anh đến giờ, nhì con cái đôi mắt bại của đôi mắt cô cứ như vòi vĩnh nước không tồn tại cầu xin vậy, xuyên suốt ngày thút thít vệ sinh nước đôi mắt, ko nên đang được khóc thì cũng chuẩn bị sửa khóc, trông thấy anh thì còn càng kinh xịn rộng lớn, cứ run rẩy lên lập cập giống như hình mẫu sàng, chẳng hiểu loại gì.
Nếu ko nên bị điên, thì tại vì sao lại ko kiêng dè anh nữa? Lại còn dữ thế chủ động ôm anh? Nói ghi nhớ anh?
“Còn trình bày ko tấn công cô ấy hả! Dọa cho tới bà xã tôi kiêng dè cho tới nỗi trình bày nhăng trình bày cuội rồi bại kìa!” Vu Kính Đình xắn ống tay áo mong muốn tẩn thương hiệu bác bỏ sĩ gây thích.
Tuệ Tử kiêng dè anh lại kiểu như kiếp trước chính vì tấn công người tuy nhiên bị tóm gọn nhốt, cô chỉ rất có thể bạo dạn trình bày điều nhẫn tâm:
“Anh tuy nhiên dám rời khỏi tay thì, sau đây chớ hòng lên được chóng.”
Không cho tới lên chóng à… chà, trái ngược thực là 1 yếu tố rộng lớn.
Vu Kính Đình buông quả đấm xuống.

Xem thêm: tra thẻ bảo hiểm y tế

Key liên quan:

  • https://nhom40 com/truyen-luu-manh-di-lay-vo-chuong-1/

Rating: 3.4/5. From 8 votes.

Please wait...

Xem thêm: thơ tình cuối mùa thu